Truyện Dạy Dỗ Vị Hôn Phu có cốt truyện hơi lạ so với những truyện teen cùng thể loại, cách xây dựng nhân vật có tính cách khá cá tính, kiêu kỳ. Hàn Lệ Ái là đứa con gái đanh đá, mới 17 tuổi mà lanh lẹ sắc sảo hơn những đứa bạn cùng tuổi, là người hưởng gia tài đồ sộ từ cha đã biến thành con người thực dụng.
C ó một điều mà cho đến bây giờ tôi cứ còn băn khoăn mãi, là sau khi trở thành linh mục rồi thì không còn ai dạy dỗ tôi nữa. Ở gia đình mỗi khi tôi sai, cha mẹ la rầy. Ở chủng viện khi tôi lỗi, thì cha giáo giáo huấn. Còn khi trở thành linh mục, nếu tôi sai, ai sẽ là người dạy bảo tôi?
Để dạy dỗ các cô nương Thịnh Gia mà Thịnh Lão Phu Nhân có lòng mời tỷ muội tốt là Khổng Ma Ma cao quý, từng dạy dỗ các phi tần trong cung đến nhà dạy bảo Như Lan (Trương Giai Trữ) và Minh Lan. Mặc Lan giống mẹ luôn đố kỵ với người khác, đòi tham gia học quy tắc cùng hai muội muội.
Tào Tháo dạy Tào Thực ngâm thơ làm phú, mục tiêu là bồi dưỡng Tào Thực thành một văn học gia kiệt xuất. Giỏi nắm bắt thời cơ thuận lợi và khơi dậy hoài bão của các con trai là điều mà Tào Tháo luôn chú trọng trong quá trình dạy con. Năm Tào Thực 23 tuổi, ông đã nói với con trai rằng: "Ta lúc trước, khi làm huyện lệnh Đốn Khâu, là 23 tuổi.
Anh thừa nhận mình đang "dạy dỗ" Kenny Sang, với tư cách một người đàn anh trong làng giải trí, có tuổi đời và tuổi nghề hơn hẳn Kenny Sang. Nhạc sĩ Châu Đăng Khoa lên tiếng cho biết Orange đã trình diễn ca khúc Chân ái do anh sáng tác nhưng chưa có sự xin phép bởi
Con trẻ như tờ giấy trắng cần được cha mẹ dạy dỗ sự lễ phép, tôn trọng người khác. Khi đứa trẻ không biết chào hỏi người lớn, thường xuyên nói trống không hoặc ra lệnh cho người lớn tuổi hơn mình, cha mẹ nên nghiêm khắc dạy dỗ con. Đồng thời phụ huynh hãy giải thích cho trẻ tại sao chúng ta cần lễ phép, tôn trọng người lớn tuổi.
64Mirx. Chương 28 Lại thêm một lần nữa, Tiểu Cửu đã hoàn toàn không còn sức lực, cô mềm như bông mà dựa vào trong lồng ngực Quý Thần mặc anh làm xằng làm bậy. Quý Thần cười thích ý, nhìn người phụ nữ bị anh hung hăng yêu thương đến mềm xèo này, anh ác liệt mà ghé vào tai cô nói nhỏ, “Hình như vẫn còn một lần nữa đó, đúng không cục cưng.” Tiểu Cửu nhìn Quý Thần với ánh mắt hung dữ, nhưng ánh mắt ấy không có chút sát thương nào. Cô sâu sắc cảm nhận được thế nào là cảm giác vô lực, giống như đang đánh vào không khí ấy. Tiểu Cửu trả thù mà véo mặt người đàn ông, “Quý Thần! Anh thật quá đáng!” Người đàn ông nheo mắt lại đầy nguy hiểm, “Em gọi anh là gì cơ?”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Tiểu Cửu nhìn thấy dáng vẻ này của này của anh thì rất sợ anh lại làm thêm lần nữa, cô vội vàng sửa miệng “A Thần A Thần!” Người đàn ông vẫn không hài lòng, anh nhéo nhéo hai đỉnh thù du trên bầu ngực trắng tuyết của cô, “Hình như em nên sửa miệng lại đúng không nhỉ?” Tiểu Cửu nhất thời sững sờ, một lúc sau cô mới phản ứng được anh có ý gì. Sau khi hiểu ra, mặt cô lập tức đỏ lên, cắn môi ngượng ngùng không lên tiếng. Quý Thần nhìn phản ứng của cô rồi hừ cười, cũng không nói gì cả, trực tiếp đưa tay xuống dưới thăm hỏi, nhân lúc cô không chú ý mà sấn vào càn quấy hoa huyệt, “Không nói ra được thì chúng ta làm lần thứ ba, không cần phải nghỉ ngơi nữa. Vì em mà anh cam tâm làm hòa thượng suốt hai năm, vì em mà tích trữ thể lực sung mãn, em có muốn thử một chút hay không?” Cơ thể Tiểu Cửu trở nên căng thẳng trong nháy mắt, cô nức nở xoay người ôm Quý Thần, “Hức… Ông xã… Em thật sự rất mệt… Đêm nay không làm nữa được không?” Tiếng ông xã’ này làm cho lòng Quý Thần ấm áp không thôi, anh rũ mắt nhìn người phụ nữ đang bám víu mình, quả thật nhìn cô có hơi mệt mỏi, anh cong môi cười nói, “Thế tối mai sẽ đền bù cho anh?” Tiểu Cửu mệt đến mức chỉ muốn ngủ, sau khi cao trào hai lần, tuy rằng cả người rất sảng khoái nhưng cũng vô cùng mệt mỏi, cô không chú ý người đàn ông này đang nói gì mà chỉ gật đầu đáp ứng bừa. Khóe miệng Quý Thần hơi cong lên, cô nhóc ngốc này, đem cô đi bán rồi mà cô còn thay người ta đếm tiền. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Cửu lười biếng mà ngáp một cái rồi ghé vào người Quý Thần, mơ màng muốn ngủ. Người đàn ông bất đắc dĩ thở dài một tiếng, thể lực của cô vẫn kém như lúc trước. Mắt thấy người phụ nữ trong ngực đã ngủ mất, Quý Thần tắm rửa sạch sẽ, lau khô cho cô rồi mới ôm cô đặt lên nhàng dém chăn lại cho Tiểu Cửu xong Quý Thần mới ôm cô vào lòng. Vén sợi tóc của cô qua một bên, người đàn ông chăm chú ngắm nhìn gương mặt đang ngủ say. Trời cao đối xử với anh cũng không tệ, trải qua bao nhiêu chuyện như thế mà vẫn ban tặng bảo bối này cho anh. Ấn đường anh giãn ra, anh khẽ hôn lên trán Tiểu Cửu, “Anh yêu em.” Ánh mặt trời ấm áp nhẹ nhàng nhảy nhót trên chiếc chăn đơn, Tiểu Cửu mơ màng mở mắt ra, thuận tay tìm di động ở đầu giường, vốn còn đang mơ hồ nhưng khi nhìn thấy con số hiển thị trên màn hình thì cô lập tức thanh tỉnh, đã 12 giờ rồi! Cô vội vàng muốn xuống giường rửa mặt. Vừa mới đưa chân ra là cô đã vội rụt chân về, cô cắn răng, cái người này không hề mặc quần áo cho cô! Lăn lộn mất một phen rồi mới xuống lầu, cô cho rằng Quý Thần đã ra ngoài rồi nhưng không ngờ lại thấy bóng dáng bận rộn của anh ở phòng bếp. Đại khái là vừa mới tỉnh giấc nên vẫn còn có chút hoảng hốt, hình ảnh này làm cho cô có cảm giác thời gian như đang chững lại. Cô đột nhiên bay tới ôm lấy Quý Thần từ phía sau, Quý Thần cũng không quay đầu, “Dậy rồi?” Tiểu Cửu dán mặt vào lưng anh, không muốn cử động, cô rầu rĩ lên tiếng, “Ừ.” Lúc này Quý Thần mới quay đầu, “Tuy rằng anh rất hưởng thụ việc em ôm anh như thế này, nhưng nếu em không buông tay thì bữa cơm này hẳn là sẽ phải ăn trên giường đấy.” Tiểu Cửu vội buông tay ra, gương mặt lập tức đỏ lên, cô chọt chọt lưng Quý Thần, “Đầu anh đừng có chứa mỗi mấy chuyện này nữa được không? Rõ ràng lúc trước anh mang hình tượng cấm dục cơ mà!” “Anh vẫn luôn như vậy, chỉ là lúc trước em còn quá nhỏ, không nỡ.” Quý Thần cười cười trò chuyện với cô. Tiểu Cửu nghe vậy xong thì không nói nữa, giận dỗi xoay người đi đến chỗ bàn ăn. Quý Thần nhìn cô rồi lắc đầu cười, cô nhóc này càng ngày càng dính người, có điều, anh cũng rất hưởng thụ việc này. Người đàn ông cong môi, đổ rau muống vào trong nồi. Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
Đến trước tủ âm tường, Quý Thần tiện tay lấy một cây gậy mát xa lớn ra, anh không để ý đến người con gái đang giãy dụa sợ hãi trong lòng, sau khi rút ƈôи ŧɦịŧ của mình ra liền nhét gậy vào. Tiểu Cửu chưa thích ứng hoàn toàn với vật thể to lớn ấy thì Quý Thần đã lập tức chỉnh đến mức cao nhất, gậy mát xa bắt đầu động đậy trong cơ thể. Quý Thần nhìn hai chân của cô gái nhỏ bắt đầu run rẩy kịch liệt, trong mắt ngấn lệ, anh ác ý đè chiếc bụng hơi nhô lên vì gậy mát xa của cô, cô gái vốn còn đang trong dư vị của cao trào nay trước mắt lại lóe sáng, lêи đỉиɦ lần đàn ông nhìn cô gái đã xụi lơ hoàn toàn trong lòng, anh vẫn không lấy thứ đang tác quái trong cơ thể của cô ra mà lại bế cô lên đặt cán gậy chống vào bụng anh, như vậy thì cây gậy chỉ tiến vào sâu hơn chứ không thể rơi ra được nữa. Anh ôm cô như vậy đi từ căn phòng bí mật ra đến phòng ngủ, cô gái trong lòng bị động đón từng đợt lêи đỉиɦ điên cuồng giãy dụa thét lên, cuối cùng chịu không nổi nữa ngất lịm, Quý Thần hừ lạnh một tiếng. Phải rèn luyện một chút, sao thể lực lại kém một đêm điên cuồng, lúc tỉnh lại Tiểu Cửu thấy giữa hai chân mình đau xót cực kì, ngay cả bụng cũng hơi không khỏe. Cô xuống giường đi vệ sinh mới phát hiện bà dì của mình đến rồi, vậy mà trong lòng cô lại nhẹ nhõm, như thế thì mấy ngày tới sẽ không bị Quý Thần hành hạ nữa rồi. Tâm trạng không còn lo lắng nữa, ở nhà suốt một ngày nhưng đến tối Quý Thần về cô mới biết, cô quá ngây thơ đó, tay của Quý Thần mò xuống qυầи ɭóŧ, cảm nhận được một lớp mềm mại, anh hơi nghi ngờ nhìn Tiểu Cửu, trong lòng Tiểu Cửu mừng thầm nhưng ngoài mặt lại giả vờ rất oan ức, "Bà dì của tôi tới."Quý Thần dừng động tác trong tay, ngọn lửa dục trong lòng không biết phát tiết chỗ nào. Tuy anh rất muốn dằn vặt cô nhưng anh cũng chẳng hứng thú gì với chuyện chiến đấu trong vũng máu. Anh nghiến răng, được, người phụ nữ này tiến bộ rồi, dám trêu chọc anh. Anh cúi đầu nhìn chằm chằm Tiểu Cửu một hồi, cô gái dưới thân tự cho là thông minh, cho rằng vẻ mừng thầm của cô được cô che giấu rất tốt nhưng lại không tránh được ánh mắt anh. Quý Thần hừ lạnh một tiếng, đột nhiên cúi người nắm quai hàm của cô, "Cô nghĩ như vậy có thể tránh được tôi à?"Đầu óc Tiểu Cửu nhất thời trống rỗng, cô thấy Quý Thần vung tay lên, quần áo trên người cô không cánh mà bay. Cô bất an ngẩng đầu lên, bàn tay của người đàn ông đã phủ lên hai luồng non mềm trước ngực cô, ngón tay ma sát hai đầṳ ѵú phấn hồng, Tiểu Cửu mẫn cảm hừ nhẹ một tiếng, nghe thấy Quý Thần trêu tức nói, "Lớn vậy à, được rồi."Tiểu Cửu sợ hãi nhìn Quý Thần, người đàn ông này nhảy qua hông cô, lấy một chai gel bôi trơn trong ngăn kéo tủ đầu giường ra bôi giữa hai ngực cô, cô gái nhỏ dưới thân giãy dụa, "Đừng Quý Thần, đừng."Người đàn ông ngăn cản cô, chậm rãi lặp lại động tác bôi loạn trên tay, "Không cần bôi trơn à, cô chắc chứ?"Đôi mắt Tiểu Cửu đỏ ngầu, không biết nên đáp lại thế khi chắc chắn đã đủ nhẵn mịn, Quý Thần đặt ƈôи ŧɦịŧ của mình giữa hai bầu ngực cô, hai tay nắm lấy hai bầu ngực trắng tuyết ép lại, bắt đầu di chuyển chậm rãi. Tiểu Cửu khó khăn lắc đầu, hai tay nắm lấy tay Quý Thần muốn kéo tay anh xuống. Tuy rằng chút sức lực này không thấm vào đâu với Quý Thần nhưng vẫn ảnh hưởng đến sự hưởng thụ của anh. Đôi mắt anh nhíu lại, lạnh lùng mở miệng, "Bỏ tay xuống."Tay của Tiểu Cửu buông lỏng ra nhưng không bỏ xuống, nhìn ánh mắt Quý Thần dần dần lạnh xuống, cuối cùng cô mới không cam lòng bỏ tay ra. Thần sắc của người đàn ông mới hòa hoãn đi, anh lại ép hai bầu ngực cô lại liên tục vuốt ve, cảm giác thoải mái này khiến anh yêu thích không muốn buông tay. Tiểu Cửu rêи ɾỉ không ngừng, hai tay cũng không dám có động tác gì khác nữa mà chỉ nắm chặt ga giường, bị động nhận lái cơn tình triều dày vò người khác biết đã qua bao lâu, ngay lúc Tiểu Cửu cảm thấy cô sắp bị anh ma sát đến rách da luôn rồi thì Quý Thần cuối cùng cũng bắn ra, trên người cô bị dính tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng Quý Thần thoáng đứng dậy thưởng thức hình ảnh mê người này, mãi đến khi cơ thể của Tiểu Cửu bị anh nhìn đến mức trở nên đỏ hồng, anh mới ôm cô vào phòng tắm tắm rửa.
Chương 23 Hai năm sau, một ngày nào đó. Hôm nay là sinh nhật 25 tuổi của Tiểu Cửu, cô gác lại tất cả công việc của mình, từ chối khéo lời mời của bạn bè rồi một mình đi đến trường trung học A. Đây là trường học cũ của cô và đây cũng là nơi mà lần đầu cô và Quý Thần gặp nhau. Trường trung học A vẫn như trước, không có gì thay đổi, thứ duy nhất thay đổi có lẽ là những gương mặt non trẻ khác nhau xuất hiện trong khuôn viên trường. Nhìn những gương mặt tràn đầy sức sống đang nở nụ cười tươi làm cho Tiểu Cửu cũng vô thức cười theo, lúc trước cô cũng từng là một trong số chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đi từ buổi chiều đến hoàng hôn, Tiểu Cửu có hơi mệt, dạo xung quanh một lúc sau đó cô mới đi đến điểm đến thực sự của ngày hôm nay – hành lang dài trong vườn hoa. Không khí buổi hoàng hôn mang theo một chút nhẹ nhàng khoan khoái, có mấy học sinh lục tục từ nhà ăn trở về phòng tự học, ngẫu nhiên có mấy đôi tình nhân nhỏ đang vui cười ở hành lang dài trong hoa viên, hình ảnh đơn sơ mà tốt đẹp này chậm rãi dừng lại trong mắt Tiểu Cửu. Cô đột nhiên hoảng hốt, những ký ức của mười năm trước như quay trở lại khi cô nhìn thấy khung cảnh này, trước mắt cô dần hiện ra một cậu trai và một cô gái đang mặc đồng phục trắng. Cô gái nhỏ xinh đẹp động lòng người đang lôi kéo cậu bạn đẹp trai đến chiếc ghế đặt trên hành lang rồi thì thầm vào tai người nọ. Người ngoài nhìn thì chỉ thấy gương mặt cậu trai đó rất lạnh lùng nhưng nhìn kỹ một lần nữa thì sẽ phát hiện ra cậu trai ấy luôn dùng ánh mắt cưng chiều và dịu dàng nhìn cô gái nhỏ. Cô gái nhỏ lại như không vui vì thái độ của cậu trai mà bất mãn hừ hừ vài tiếng, cậu trai nhìn cô gái nhỏ, bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó đưa tay vòng qua eo, ôm lấy cô gái đặt lên đùi mình rồi thấp giọng dỗ dành. Chuyện cũ hiện ra trước mắt, Tiểu Cửu như bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Cô đưa tay sờ lên mắt, thì ra mình đã khóc rồi, cô giật nhẹ môi, ngón tay khẽ vuốt đóa hoa trên hàng lang, tâm tư lần nữa bay đi… “A Thần! Hôm nay là sinh nhật 15 tuổi của em đó.” Cô gái nhỏ vui sướng nhảy nhót trước mặt chàng trai. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“Ừ, Tiểu Cửu của anh lại lớn thêm một tuổi rồi, sinh nhật vui vẻ nhé, đây là quà anh tặng em.” Chàng trai xoa xoa đầu cô gái nhỏ, cười nói. “Cảm ơn anh Thần~” Cô gái nhỏ ôm chàng trai làm nũng. “Không mở ra xem sao?” “Mở ra trước mặt anh thì không ổn cho lắm.” Tuy rằng lẩm bẩm như thế nhưng cô gái nhỏ vẫn mở hộp ra. Bên trong là một cái lắc tay được khắc kim cương hồng, cô gái nhỏ ngạc nhiên, mừng rỡ ngẩng đầu nhìn, chàng trai nhân lúc cô gái không chú ý thì lấy chiếc lắc tay trong hộp ra rồi cẩn thận đeo nó lên cổ tay trắng nõn như ngó sen của cô. Cô gái nhỏ yêu thích không thôi, cô liên tục vuốt ve nó, cười trêu chọc nói, “Anh Thần, kim cương này nếu được khảm trên nhẫn thì càng tốt.” Cậu trai nhẹ nhàng ôm cô, như nói với cô rồi lại như đang lẩm bẩm với chính mình, “Kim cương, dây chuyền, nhẫn, em muốn anh đều sẽ cho em, mười năm sau anh nhất định sẽ tổ chức một hôn lễ thật long trọng cho em.” Cô gái nhỏ vui vẻ cười ra tiếng, “Mười năm sau em muốn lại đây chụp ảnh cưới.” “Được.” … Hôm nay chính là ngày của mười năm sau đấy thôi, Tiểu Cửu cười cười, cô không đợi nhẫn kim cương, cũng không đợi một hôn lễ to lớn, tất cả những gì cô chờ chỉ là đến đây để nhớ về thanh xuân và tình yêu chưa kịp nở rộ đã héo rũ của cô. Chỉ trách đã yêu quá nhiều nên tổn thương cũng quá sâu, tuổi thanh xuân cũng không thể thắng nổi việc cảnh còn người mất. Bỏ đi, hôm nay đến đây là để buông bỏ tất cả, không để những chuyện xưa cũ này quấn lấy nữa. Tiểu Cửu ngửa đầu, nước mắt vô thức chảy xuống, nói thì dễ chứ làm thì khó, làm sao có thể dễ dàng buông bỏ tất cả như vậy được. Cô mím môi muốn rời khỏi hành lang dài trong vườn hoa này – nơi đã lưu giữ ký ức thời thanh xuân của cô. Nhưng lúc xoay người, cô không thể tin được mà mở lớn hai mắt, chàng trai năm ấy tựa như đã vượt qua đoạn thời gian mười năm rồi xuất hiện trước mặt cô… Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
Chương 1 Ánh đèn hỗn loạn trộn lẫn với âm nhạc ồn ào, một đám người đang điên cuồng uốn éo trên sân khấu. Quý Thần ngồi ở một góc sô pha, tay cầm chén rượu đưa lên xoa xoa mi tâm, anh có chút chán chường. “Quý tổng, ngài xem…” Quý Thần chưa nghe hết đã phất phất tay, sau đó tiện tay cầm lấy áo khoác màu đen vắt trên sô pha rồi xoay người đi ra ngoài. Xe chạy như gió lốc về nhà, Quý Thần đi thẳng lên lầu. Trong phòng đen kịt, Quý Thần mở đèn, trên giường có một bóng người đang cuộn mình vào một chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. “Lại đây.” Quý Thần lạnh nhạt mở miệng. Cô gái ở trên giường hoảng sợ lắc đầu rồi mò mẫm lui về phía đầu giường. Quý Thần thờ ơ nhìn, anh trầm mặc vài giây sau đó bước tới xốc chăn lên, một tay ôm eo cô, một tay đưa xuống dưới thăm dò đến khi đụng phải gậy sextoy, anh không chút do dự mà ấn mở công tắc. Cô gái đang nằm trong lòng lập tức run rẩy, hai tay gắt gao bám chặt lấy cánh tay của anh, đôi mắt to tràn ra nước mắt, “Đừng mà… Đừng mà.” Quý Thần nhếch khóe môi nhìn cô, “Sau này còn trốn nữa không?” Cô ngậm nước mắt lắc đầu “Không trốn nữa.” Quý Thần nghe xong thì thả cô lên giường, “Mở chân ra.” Cô run rẩy mở hai chân ra, ngượng ngùng nhắm mắt lại, lông mi hơi rung động. Quý Thần cong môi cười trào phúng, cũng không mở miệng nói câu nào, xem ra cần phải dạy dỗ nhiều hơn. Có điều tương lai còn dài, không phải gấp gáp. Quý Thần đưa tay đến giữa hai chân cô rồi ấn tắt công tắc, khi rút nó ra thì lại bị kẹt, tiểu huyệt vẫn còn rất chặt, “Thả lỏng, nếu không người khó chịu là cô.” Cô chầm chậm thả lỏng, Quý Thần nắm lấy cây gậy, xoay tròn đâm vào rút ra mấy lần rồi mới lấy nó ra. Cô đã khóc không thành tiếng từ lâu, tiểu huyệt phun ra một lượng chất lỏng. Quý Thần đưa ngón tay vào dò xét, tiểu huyệt mẫn cảm kẹp lấy ngón tay anh, tối hôm qua là lần đầu tiên của cô, rất chặt. Cô đau đớn thì anh cũng không dễ chịu chút nào, vậy nên hôm nay anh mới cắm một cây gậy mát xa trong tiểu huyệt của cô để cô có thể thích ứng, nhưng xem ra vẫn còn rất chặt, hẳn là nên mang cây gậy này thêm vài ngày nữa. Sau khi đạt đến cao trào tiểu huyệt vô cùng mẫn cảm nhưng Quý Thần lại không ngừng chơi đùa kích thích nơi này, cô gái vừa khóc vừa lui về phía sau muốn trốn đi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Quý Thần có thể để cô làm điều này được. Hai tay anh kéo chân cô rồi áp người lên, cô gái dưới thân không cách nào nhúc nhích, anh tiếp tục cho đến khi cô lên đỉnh rồi mới rút tay về. Sau khi bình tĩnh lại, cô vội kéo chăn muốn trốn vào trong đó, Quý Thần lạnh nhạt nhìn cô làm chuyện vô nghĩa, anh chờ cô trốn xong rồi mới xốc chăn lên ôm lấy cơ thể lõa lồ của cô đi về phía phòng tắm, “Tôi còn chưa tắm, cùng nhau tắm đi.”Nước nhanh chóng chảy ra từ vòi sen, cô ngượng ngùng đưa tay che trước hai bầu ngực trắng như tuyết và phía dưới, Quý Thần nhìn cô, “Lấy tay ra.” Cô chậm chạp buông tay, bàn tay nắm lại thành quyền rũ ở hai bên hông, cô cúi đầu xuống, cả người run run. Quý Thần đi đến trước mặt cô rồi đưa tay vào thăm dò, “Vẫn còn ướt.” Dứt lời anh rút tay ra, đưa ngón tay dính chất lỏng nhớp nháp lên đối diện với tầm mắt cô. Quý Thần thấy vẻ mặt cô đỏ bừng lên nên anh cũng không muốn làm cô khó xử nữa. Anh đẩy cô về phía sau rồi nâng một chân cô lên, cả phân thân cực lớn nhanh chóng đi vào. Quá chặt. Trán Quý Thần đã rịn một lớp mồ hôi mỏng nhưng người phụ nữ dưới thân lại không biết sống chết mà vặn vẹo không ngừng. Quý Thần rên một tiếng, trọng lượng nửa người đều đè lên người cô, anh ngậm mút vành tai cô đến khi cả lỗ tai cô đều biến thành màu đỏ. Anh vốn muốn làm cô thả lỏng nhưng cô lại càng căng thẳng hơn, tiểu huyệt càng kẹp chặt hơn, Quý Thần bất đắc dĩ nói “Thả lỏng, nếu không sẽ không dễ chịu đâu.” Cô gái trong ngực ngây thơ đến mức có thể vắt ra nước, cô không có kinh nghiệm cũng không biết phải làm thế nào để thả lỏng. Quý Thần thở dài một tiếng rồi ngậm lấy đóa hoa trên bầu ngực trắng tuyết, liếm láp lúc nhẹ lúc mạnh, đưa tay xuống vỗ về nơi kết hợp của hai người, sau đó anh cảm thấy người dưới thân đã dần thả lỏng hơn nhiều nên anh lập tức mạnh mẽ đâm chọc. Vẻ mặt cô lúc khóc lúc cười, khoái cảm tê dại và đau đớn trộn lẫn với nhau, cô kiễng chân muốn thoát đi lại bị Quý Thần giữ chặt eo rồi hung hăng đâm chọc, hành động này liên tục lặp đi lặp lại như thế khiến cho mặt cô tràn đầy nước mắt, xụi lơ nằm trong ngực Quý Thần. Quý Thần gầm nhẹ một tiếng rồi đem toàn bộ tinh hoa bắn vào trong tiểu huyệt của cô, tinh dịch nóng bỏng làm cô hừ nhẹ nhưng cô đã không còn sức lực nào để né tránh. Quý Thần nhìn cô bị làm đến mức lộ ra vẻ dịu dàng ngoan ngoãn khó thấy, lòng anh cũng mềm xuống một chút. Quý Thần giữ nguyên tư thế ôm cô ra ngoài rồi đặt cô lên giường, sau đó lại lấy cái hộp từ trong ngăn kéo đầu giường rồi rút dương vật giả ra. Cô hoảng sợ trừng lớn mắt muốn chạy trốn nhưng lại bị Quý Thần đè chặt lại. Quý Thần nâng chân cô lên, cẩn thật rút phân thân của mình ra, tinh dịch chưa kịp chảy ra thì anh đã nhanh chóng nhét dương vật giả vào, chỉ chừa lại một cọng dây ở ngoài. Nhìn hình ảnh nóng bỏng này, bụng dưới của anh lại căng lên nhưng lúc này cô dưới thân mình lại khó chịu mà lắc đầu, Quý Thần chần chừ một chút sau đó cúi xuống nói khẽ bên tai cô, “Hôm nay chỉ đến đây thôi, ngoan ngoãn mang thứ này cả đêm đi, đến sáng mai nó sẽ khiến cô thoải mái lắm đấy.” Cô sợ hãi vô cùng nhưng cũng không dám làm gì, cô khóc nức nở rồi dần dần chìm vào giấc ngủ. Quý Thần đứng ở bên giường, dém chăn cho cô rồi nằm xuống. Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
Tiểu Cửu ngạc nhiên ngẩng đầu, vừa thấy khuôn mặt của người đàn ông xong thì càng ngạc nhiên hơn, “A Trạch?”Người đàn ông gật gật đầu, “Anh vừa đến thì thấy bên này ầm ĩ cả lên, không ngờ lại là em.” Trong giây lát anh lại nhíu mày, “Sao em lại ở nơi này một mình?”Tiểu Cửu tự giễu bĩu bĩu môi không nói. Người đàn ông nghi hoặc nhưng cũng không hỏi thêm, anh cởϊ á vest ra khoác lên người Tiểu Cửu chỉnh lại cẩn thận. Tiểu Cửu nhìn lại lễ phục bị xé rách trên người mình, do dự nhưng cũng không từ chối. Người đàn ông lại lên tiếng “Đi ra ngoài một chút nhé?”Tiểu Cửu khẽ gật hoa viên không có ai khác, Tiểu Cửu tận hưởng sự yên lặng trong chốc lát. Một hồi sau người đàn ông mở lời, “Sáu năm không gặp em vẫn như vậy. Hiện giờ em thế nào?”“Ổn ạ,” Tiểu Cửu lí nhí nói, rồi lại lẩm bẩm, “Anh nói năm đó anh Thần đã chết thật sao?”Người đàn ông nhíu mày, “Quý Tử Thần?”Tiểu Cửu vâng một tiếng.“Nghe nói là đã chết, nhưng sau khi em đi anh cũng không chú ý. Sao lại đột nhiên nói đến anh ta?”Tiểu Cửu trầm lặng, lại hỏi “Chắc anh cũng biết rõ giới kinh doanh, có thể nói cho em về Quý Thần không?”Người đàn ông nhìn Tiểu Cửu đột nhiên nói sang chuyện khác, trong đầu nhoáng lên một tin tức. Nhưng anh cũng không để tâm, tức thì nói “Ba năm trước bất ngờ nổi dậy, đúng là rất có thực lực, tự mình gây dựng một nửa giang sơn.”Trong đại sảnh Quý Thần vừa mới bàn chuyện hợp tác xong đang trầm mặt, cô gái đó không có ở bên quầy đồ ăn. Anh cho rằng cô vào nhà vệ sinh nhưng giờ đã chờ mười phút mà vẫn không thấy bóng dáng đâu. Trong lòng Quý Thần dần nổi lên một ngọn lửa. Tiệc rượu đã sắp kết thúc, khách khứa lục tục ra về nhưng anh vẫn không thấy Tiểu Cửu đâu. Anh điên lên đi nhanh ra hoa viên, Tiểu Cửu thấy mọi người đi ra càng ngày càng nhiều, thầm nghĩ hẳn là sắp kết thúc rồi. Cô cuống cuồng nói với người đàn ông bên canh, “A Trạch, em phải về rồi.” Người đàn ông “Để anh đưa em đi.” Tiểu Cửu xua tay “Không cần, không cần đâu, tự em đi được rồi.” Nói xong cô vội quay lại đại xoay người Tiểu Cửu như chôn chân tại chỗ, cô nhìn thấy Quý Thần đứng trên bậc thang, cười như không cười mà nhìn như đóng băng, nhìn Quý Thần bước từng bước về phía mình. Người đàn ông thấy Tiểu Cửu đứng yên thì đi tiến lên hỏi thăm, “Sao thế?” Nhìn theo tầm mắt của cô gái, anh ấy nhìn thấy Quý Thần nhanh chân đi tới đây, một phen túm lấy cô đến bên người, rồi ghé vào tai cô nói gì đó. Cô gái ấy bất giác cả người run ấy vừa định bước lên ngăn lại thì Quý Thần đã gạt bỏ áo vest trên người Tiểu Cửu, anh ôm lấy eo cô nhanh chóng đi về phía gara. Tư thế nhìn như thân mật nhưng thực ra là kìm hãm này khiến người đàn ông phía sau nhíu mày. Anh ấy nhặt áo vest lên và đứng ở nơi đó đăm kịch nhỏTiểu Cửu *nháy nháy mắt* Anh ghen đó Thần *Lạnh lùng ngoảnh đầu sang một bên* Cửu *Mềm giọng* Không có thật sao, Thần ca ca~Quý Thần *nghiến răng* Lại đây, tôi thấy em thiếu dạy dỗ đúng Cửu *chạy trối chết* Thần ca ca em sai rồi! Truyện được dịch bởi Elizabeth. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.
dạy dỗ thành ái