Tùy vào đặc thù công việc để bạn chọn cách viết email chia tay đồng nghiệp cho hợp lý. Tuy nhiên, đừng quá dài dòng, lan man, sến súa. Bởi đồng nghiệp của bạn sẽ cảm thấy nhàm chán khi đọc thư và nghĩ bạn là con người giả tạo. Hãy dùng sự chân thành, tấm lòng của bản thân đến gửi lời cảm ơn đến mọi người Không nên hứa hẹn trước. Tổng hợp rất nhiều mẩu truyện mỉm cười Tây Du ký kết chế hay duy nhất . Tổng thích hợp truyện cười Trạng Quỳnh hay độc nhất . Truyện cười dân gian Trạng Quỳnh là cỗ truyện gắn bó với núm hệ trẻ em Việt Nam. Trạng Quỳnh là một trong cậu nhỏ nhắn thông minh Tiêu Mộ Vũ chỉ vào con búp bê kia, lên tiếng đồng thời viết lên lòng bàn tay Thẩm Thanh Thu mấy chữ: Nó đã nhìn cô. Mấy người Chương Dương Phong nghe xong đều dựng tóc gáy, mặt mày sợ hãi nhìn con búp bê kia. "Cô… cô không nhìn nhầm chứ?" Hợp Đồng Chia Tay Chương 42 « Chương Trước Quản Lý Chương Tiếp » —————-Editor: Mèo—————- Điếu thuốc trong tay đã cháy hết, hể lại một vệt bụi trên cửa sổ, Kiều Duật không nghiện thuốc, huống chi là mùi khói thuốc. Vì thế nên mùi khói thuốc chưa tan lúc này lại càng khiến hắn bực mình hơn. Đọc truyện Hợp Đồng Chia Tay tại toptruyentranh.net. Cập nhật Full nhanh nhất Hợp Đồng Chia Tay tác giả Sơn Nguyệt Từ Hoan trên Top Truyện Tranh thuộc thể loại Đam Mỹ. Hợp Đồng Chia Tay; Giới Thiệu. Đọc truyện hay đam mỹ sắc, đam mỹ sủng, đam mỹ ngược, đam mỹ tổng tài, đam mỹ cổ đại, đam mỹ xuyên không. Web truyen luôn cập nhật truyen full, truyện mới một cách nhanh chóng và đầy đủ. Wr16Z1. ———————-Editor Mèo——————–Phòng nghỉ tương ứng với số trên thẻ nằm ở trên tầng hai. Hứa Nguyên lên lầu, mở cửa phòng bước trong không rộng, chỉ riêng giường đã chiếm một nửa không gian, nghĩ cũng dễ hiểu, người đến đây đa phần cũng chỉ cần một chiếc giường là đủ, những đồ vật khác thì hoàn toàn là dư ra cậu có chút đói bụng, cơm vừa làm xong còn chưa kịp ăn đã bị Kiều Duật đưa đến chỗ này, nhưng cũng không phải là quá đói, ít nhất là cho dù có để đồ ăn trước mặt, cậu ăn cũng không dày trỗng rỗng, nhưng một số chỗ lại bị lấp đầy, tắc nghẽn đến khó Nguyên sờ ga giường trắng tinh, cả người nhào lên giường, nằm úp mặt xuống bất không biết đã ngủ hay biết qua bao lâu, cậu lật người dậy, nhìn đầu hồ trên đầu giường, đã hai tiếng trôi qua kể từ khi cậu lên cách âm rất tốt, hoàn toàn không nghe thấy âm thanh bên ngoài, vì vậy chẳng có cách nào để biết bọn họ có còn ở dưới lầu hay không, đang ăn uống hay là làm vài chuyện ngồi ngốc một lúc, đột nhiên cảm thấy cả người mệt mỏi, mệt từ trong ra ngoài khiến cậu chẳng muốn Duật đang làm gì nhỉ?Vẫn ở cùng Omega kia sao?Omega kia lớn lên xinh đẹp, mùi tin tức tố cũng dễ ngửi, là loại mà Kiều Duật như vậy, Hứa Nguyên móc di động ra, tự nhận mình hiểu chuyển, nhắn cho Kiều Duật một tin Anh cứ chơi vui vẻ đi, không cần lo lắng cho em, em có chút mệt, đi ngủ trước khi gửi xong, lại gửi thêm một câu Thật sự không cần trở về xong chuyện này, cậu mở game rắn săn môi ra chơi, chỉ thấy tiểu gia hoa xoay tròn tự làm mình choáng váng, rất mau liền đâm vào tường chết, game Kiều Duật vẫn chưa hồi lẽ là hắn không để dễ hiểu mà. Có khi nhìn thấy tin nhắn của cậu còn càm thấy mất Nguyên xoa xoa mặt, đứng dậy vào phòng phòng tắm không có bồn tắm, chỉ thiết kế vòi son. Hứa Nguyên bật vòi hoa sen ở mức tối đa, sương mù mờ mịt dần dần che khuất tấm gương đối diện, mơ hồ một mảng, cái gì cũng đều không soi ngửa cổ, tùy ý để nước từ trên chảy xuống, tí tách rơi trên mặt đất, toàn bộ sàn nhà đọng lại một lớp nước mỏng, dưới ánh đèn sáng lấp gương, sương mù càng ngày càng dày, Hứa Nguyên nhìn chằm chằm nó một lúc, sau đó vươn tay lau sạch hơi nước trên đó, để toàn bộ thân thể cậu phơi bày trước gương. Ngay sau đó, cậu vặn sang bên nước nóng một ít, dòng nước trở nên nóng rát ngay lập tức, dội vào da thịt bỏng rát, rất mau khiến làn da trở nên đỏ Hứa Nguyên dường như không cảm nhận được điều gì, cậu vừa nhìn vào gương vừa gột rửa thân khi tắm xong, cậu chỉ khoác áo choàng tắm lên người, trần trụi bước ra khỏi phòng ngờ, cửa phòng tắm vừa mở ra, cậu liền đối diện với ánh mắt của Kiều vừa mới tắm xong còn chưa lau khô nước, toàn thân ướt sũng, vạt áo phía trước cũng không khép chặt, lộ ra một mảng da thịt từ xương quai xanh lan xuống, có một tầng mỏng đỏ ý tới tầm mắt Kiều Duật lướt qua, Hứa Nguyên mới hậu tri hậu giác phản ứng lại, vội vàng kéo chặt lại vạt áo, lấy đai lưng ở sau buộc chặt là một loạt động tác như vậy, liền khiến vòng eo mảnh khảnh lộ rõ Duật hơi nheo mắt lại “Lại đây.”“…..Anh muốn ngủ ở đây à?”“Tôi kêu cậu qua đây.”“Ừm.” Hứa Nguyên nắm lấy mép đai lưng, chậm rãi đi tới. Bọt nước theo mái tóc ngắn chảy xuống má, lưu lại một vệt nước.“Như thế nào…… ưm……” Lời nói còn chưa nói xong, Kiều Duật đã ấn gáy cậu hôn lên. Nụ hôn này không lưu tình chút nào, tiếng mút nước vang lên đặc biệt rõ ràng trong phòng. Hứa Nguyên vừa rồi tắm rưaả đã có chút choáng váng, lúc này cả người đều mơ mơ hồ hồ, rất dễ dàng bị cạy hàm ra, đầu lưỡi Alpha quen thuộc vói vào trong khuấy đảo khoang Duật từ trước đến giờ luôn biết cách khiến cậu ý loạn tình bị hôn đến mức nhũn ra, mãi đến khi bị Kiều Duật đè treen giường, cậu mới tỉnh táo lại, Alpha mặc tây trang, tay ở trên người cậu tác loạn, nhưng cậu lại ngửi thấy mùi tin tức tố khác từ áo khoác của hắn, không phải mùi hoa hòe của cậu, mà là mùi của Omega đột nhiên mở to hai mắt, kịch liệt đẩy Kiều Duật này vừa mới cùng một Omega xa lạ làm tình, dùng thủ pháp hôn môi, xoa nắn thân thể cậu với người khác. Như thế nào lại còn về đây tìm cậu… Tìm cậu để làm tiếp chuyện Duật bị đẩy ra, khó hiểu nhì Hứa Nguyên, cau mày muốn nói gì đó, nhưng lại thấy Omega cắn chặt môi dưới, đôi mắt tràn đầy sự ủy khuất đã lâu không bị một chậu nước dội vào người, Kiều Duật đột nhiên nói không ra lời, trầm mặc mở cửa bước ra Nguyên nắm chặt vạt áo, ngơ ngác nhìn về phía Kiều Duật rời đi, cửa “rầm” một tiếng đóng lại, giống như trước sau chưa từng ai mở ấy đi Nguyên nghĩ, anh ấy thật sự đi là rất tức giận, nhưng khi Kiều Duật thật sự rời đi, Hứa Nguyên chỉ cảm thấy mờ mịt cùng hoảng sợ, làm sao cậu lại đẩy Kiều Duật ra chứ, một kiện hàng hóa chung quy vẫn nên có tính tự giác của một kiện hàng nắm chặt ga trải giường, không biết là vì lạnh hay vì sợ hãi, thân thể khẽ run lên, không khống chế biết qua bao lâu, cánh cửa lại mở ra. Kiều Duật cau mày đứng ở cửa, giọng điệu lạnh lùng “Cậu định tự mình đi về à?”Hứa Nguyên đột nhiên ngẩng đầu, loạng choạng chạy đến, nắm chặt cánh tay hắn “Không có, em đi về cùng anh, đừng bỏ mặc em.”Kiều Duật không nói gì, chỉ liếc cậu một cái “Cậu không thấy lạnh à?”“….Không, không lạnh.”Cậu vội vàng lắc đầu, nắm lấy cánh tay Alpha càng chặt, lại bị một cỗ lực đạo hất ra. Ngày sau đó, một chiếc áo khoác trùm lên đầu, che khuất tầm Nguyên ngẩn ra một lúc, vội vàng nắm lấy áo khoáng, sau đó nhanh chóng cùng Kiều Duật ra ngoài. —————–Editor Mèo——————Hơi thở Alpha nóng rực phả vào gáy cậu, chóp răng chạm vào tuyến thể mỏng manh, bị chà xát trêu đùa, nhưng cho dù nơi đó sưng đỏ lên hắn cũng không hề cắn Nguyên ở dưới thân hắn mềm nhũn như vũng nước, cổ áo đã sớm bị mở tung, lộ ra một mảng lớn da thịt trơn bóng nõn nà, mùi hương hoa lộc vừng không khống chế được tỏa ra, trước sau quấn quít lấy mùi rượu Brandy.“Kiều Duật…”Thanh âm của cậu mang theo chút nức nhở, nhịn không được gọi tên Alpha, mềm mại mà ngoan ngoãn, phảng phất như chứa đựng rất nhiều tình cảm vào trong đó, khiến người ta choáng váng đặt mọi niềm tin năm trước, Kiều Duật có lẽ sẽ vì hai chữ này mà làm mọi thứ, nhưng hiện tại hắn không còn là tên ngốc đáng thương kia duỗi tay che miệng Hứa Nguyên, tay còn lại luồn dọc theo ngực cậu, dùng sức xoa nắn, sau khi xoa đủ rồi mới dọc theo dấu hôn phiếm hồng, ngậm núm vú trước ngực cậu, cắn thể Hứa Nguyên lập tức căng cứng, một tiếng rên rỉ nhỏ vụn thoát ra, đôi môi bị chặn lại, một tầng hơi nước bao phủ đôi mắt, mờ mịt nhìn Kiều Duật, lấy lòng mà vươn đầu lưỡi ra liếm nhẹ lòng bàn tay tác của Kiều Duật khựng lại trong giây lát, hắn nhanh chóng rụt tay về như thể bị Nguyên cắn môi cười với hắn, giống như Kiều Duật muốn làm gì cậu cũng mặt này khiến Kiều Duật phát cáu, hắn lật người Hứa Nguyên lại, từ sau lưng tách hai chân cậu ra, ngón tay dọc theo kẽ mông đi năm qua đã sớm làm cơ thể Omega thuận theo, chỉ cần một chút tin tức tố cùng dạo đầu là có thể tiết ra đủ dịch thủy, khiến hậu huyệt trở nên mềm mại và ướt Duật dễ dàng đưa ngón tay vào, huyệt khẩu nóng ẩm lập tức hút lấy, quấn lấy dị vật từ bốn phương tám hướng. Kiều Duật vỗ vào cánh mông trắng như thuyết của cậu, vừa khuếch trương vừa nói “Hứa Nguyên, cậu có biết mình dâm đãng thế nào không?”Ở trước mặt cậu, Kiều Duật chưa bao giờ che giấu sự trào phúng khắc nghiệt của Nguyên vùi mặt vào gối, hai tay nắm chặt ga trải giường, thở hổn hển. Ngón tay Kiều Duật vẫn ở trong cơ thể cậu khuấy đảo không ngừng, từ từ mở rộng hành lang chật hẹp. Nhưng hắn cũng không kiên nhẫn lắm, lung tung trừu lộng vài cái liền rút ra, Hứa Nguyên nghe thấy âm thanh ma sát của vải vóc, có thứ gì đó cực lớn, nóng bỏng để ngay huyệt khẩu, lập tức đi này cũng vẫn dữ dội và tàn nhẫn như thế, cho dù có đủ chất dịch tiết ra làm bôi trơn, Hứa Nguyên cũng không nhịn được kêu thành tiếng, kêu xong lại bị chính thanh âm của mình làm cho xấu hổ, cắn chặt môi chỉ phát ra thanh âm nức nở nhỏ vụn, nước mắt không khống chế được cứ trào ra, ướt đẫm một mảng Duật ở trong thân thể cậu hung hăng ra ra vào vào, phát ra âm thanh mơ hồ xem lẫn tiếng nước, vang vọng mãi trong căn phòng ngủ trống trải.“Kiều …. Kiều Duật ….”Ngón tay Hứa Nguyên nắm chặt ga giường, đứt quãng mở miệng, muốn kêu hắn làm chậm chút. Cái đó của hắn quá lớn, cho dù bọn họ đã làm vô số lần, nhưng cậu vẫn không sao chịu lời còn chưa kịp nói, Kiều Duật đột nhiên từng chút từng chút đâm mạnh vào cửa khoang sinh sản của cậu, dường như sẽ phá tan kết giới mà xông Hứa Nguyên biết hắn sẽ không làm thế. Bởi vì ngay cả khi cậu trong kỳ phát tình, khoang sinh sản ngoan ngoãn có mở rộng cửa mời gọi thế nào đi chăng nữa, Kiều Duật trước sau vẫn như cũ không thèm đi vô số lần xỏ xuyên thân thể Hứa Nguyên, nhưng chưa bao giờ tiến vào chỗ đó, đảm bảo không có một giọt tinh dịch nào sẽ chảy vào trong không muốn có con với Hứa cả một cái đánh dấu tạm thời hắn còn lười làm.“Đang nghĩ gì vậy?”Như đang bất mãn với việc cậu mất tập trung, Kiều Duật đột nhiên thúc mạnh, Hứa Nguyên lập tức cảm thấy toàn thân tê dại, huyệt khẩu đột nhiên co rút lại, gắt gao đem thứ đó của Alpha bao chặt nức nở quay đầu lại, khóe mắt cùng chóp mũi đều đỏ bừng như bị ức hiếp, nước mắt rơi Duật đột nhiên dừng lại, nhìn cậu một cái thật sâu, sau đó liền dời tầm mắt, tiếp tục chinh do dự vừa rồi dường như cũng chỉ là ảo giác. —————-Editor Mèo——————Kỳ thật cũng không có nhiều đồ vậy cần mang đi, đồ của cậu cũng không nhiều lắm, thứ muốn mang đi cũng chẳng có mấy. Hoặc có thể từ ngày đầu tiên đã chuẩn bị tốt tâm lý sẽ rời đi, nên theo bản năng cũng không thêm bất cứ đồ vật dư thừa nào, đỡ phải phiền phức lúc rời đi không có đồ đựng, mà để lại thì lại càng bất cậu rời đi, Kiều Duật không có ở nhà, có lẽ hắn cảm thấy không cần thiết phải lãng phí thời gian để cáo biệt với cậu, cũng thật sự không muốn gặp lại cậu, cố gắng để cho đối phương thoải mái Hứa Nguyên xách theo va li ra ngoài, thời tiết rất tốt, mặt trời chiếu rọi trên ngọn cây, lấm tấm những đốm sáng vàng, bao bọc lấy cơ thể cậu, lưu lại chút ấm áp. Cậy ngẩng đầu nhìn lên trời, đôi mắt bị ánh mắt trời chiếu vào đau nhức, nâng tay lên che lại ánh mặt trời, đừng nhìn hồi lâu, nhưng cũng không quay đầu lại, kéo vali đi thẳng về phía một bước đi đều giống như lời chào tạm biệt một ai giác này vô cùng kỳ diệu, Hứa Nguyên vừa đi vừa nghĩ, rõ ràng nơi này không phải nhà của cậu, cậu cũng có nhà để về, nhưng cậu lại cảm thấy bản thân mình giống như một kẻ lang thang không có nơi để về, cũng không có nơi thuộc về. Thành phố này rất lớn, người đến người đi nhiều vô kể, nhưng lại thật trống một người đi qua cậu trên mặt đều không có biểu cảm gì, rất mơ hồ, ai cũng không đoán được bọn họ đang nghĩ gì.“Bác tài, làm ơn đưa tôi đến sân bay.”Hứa Nguyên vẫy tay gọi một chiếc xe taxi, cúi người chui vào, lúc này mới lấy điện thoại di động ra, nhứ ra điều gì, gửi cho Kiều Duật một tin nhắn“Kiều Duật, em đi đây, lần này thật sự là sẽ không gặp lại phòng có một số đồ bật của em, không thể mang theo, anh cứ vứt phải sống tốt nhé.”Thật ra lời muốn nói rất nhiều, mấy trăm chữ cũng không nói ra được, mấy ngàn chữ cũng chưa chắc có thể giải thích cặn kẽ, nhưng đã đến tình trạng hiện giờ, dù cho nói cái gì cũng chẳng còn ý nghĩa gì cả, không bằng yên lặng mà đến, rồi lại yên lặng rời họ quen biết nhiều năm như vậy, có rất nhiều gút mắc lung tung, rối loạn, tiền căn hậu quả đã sớm không phân nổi, nói chung kết cục như bây giờ cũng rất viên mãn xong tin nhắn, Hứa Nguyên tắt máy, cầm chặt ở trong tay. Cửa sổ xe mở gần hết, cậu cứ nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ xe, đến tận khi xe chạy qua một cái hồ, cậu giơ tay lên, di động vẽ ra một đường cong rơi xuống hồ, không tạo ra tiếng vang nào cả, chỉ tạo ra vài vòng gợn sóng, rất nhanh lại yên ả Nguyên lúc này mới cảm thấy thoải mái hơn chút, cậu muốn sống một cuộc sống không ai quen biết tìm thấy một thành phố xa lạ, chỉ có một mình máy bay hạ cạnh xuống Bình Thành thì trời đã về xế chiều, ánh hoàng hôn rực rỡ phủ kín núi non, mặt nước, đẹp tựa như tranh Thành là một thị trấn nhỏ ở phía Nam, khí hậu ấm áp, không có nhà cao tầng, hầu hết đều là tiểu viện nhỏ thấp bé, người gia và trẻ nhỏ dọn băng ghế dài ngồi trước cửa, mỉm cười nhìn người đến rồi đi, gặp người quen thì lên tiếng hỏi han, gặp người lạ cũng sẽ chào bạn một câu.“Nhóc con, nhìn con lạ mặt lắm, lần đầu tiên đến đây phải không?”Một lão bà với gương mặt hiền từ phe phẩy quạt hương bồ, nhìn chàng thanh niên vừa mới đến.“Vâng ạ.” Hứa Nguyên mỉm cười gật đầu, chỉ vào sân nhà bên cạnh, “Con tên là Hứa Nguyên, sau này con sẽ sống ở đây, sau này chúng ta là hàng xóm rồi, và tên là gì ạ?”“Ai u, tốt, tốt, rất tốt. Bà họ Từ, con có thể gọi bà là bà nội Từ.” Bà Từ đứng lên hướng bên trong vẫy vẫy tay, “Tiểu Phúc, mau ra đây!”Một cậu bé khoảng bảy tám tuổi từ bên trong chạy ra, gương mặt đỏ bừng, thấy Hứa Nguyên thì ngần Nguyên vẫy vẫy tay với cậu bé, nó cúi đầu cười có chút ngượng ngùng.“Đây là cháu trai của bà, nó tên Tiểu Phúc.” Bà Từ đầy Tiểu Phúc về phía trước, “Sau này nếu con không quen biết cái gì, có thể nhờ Tiểu Phúc chỉ cho, đừng nhìn nó nhỏ tuổi mà khinh thường, nó rất thông minh đó.”“Vâng ạ. Cảm ơn bà nội Từ.” Hứa Nguyên hơi cúi xuống, xoa xoa đầu Tiểu Phúc, “Cũng cảm ơn Tiểu Phúc nha.” Bad gateway Error code 502 Visit for more information. 2023-06-13 035838 UTC You Browser Working Amsterdam Cloudflare Working Host Error What happened? The web server reported a bad gateway error. What can I do? Please try again in a few minutes. Cloudflare Ray ID 7d676a90885fb730 • Your IP • Performance & security by Cloudflare Bạn đang đọc truyện Hợp Đồng Chia Tay của tác giả Sơn Nguyệt Từ Hoan. Cậu không hỏi hắn tại sao lại đến tìm cậu, cũng không hỏi vì sao hắn lại tìm được cậu, chỉ đứng một chỗ, nhẹ giọng hỏi hắn có muốn uống nước không. Giống như bị thứ gì đó mắc ở cuống họng, Kiều Duật im lặng hồi lâu mới lắc đầu đáp “Không cần.” Thoạt nhìn có chút ủy khuất. Không khí trong phòng phút chốc trở nên trầm lặng. Cậu nhìn Alpha đối diện mình đứng lên, dùng bàn tay ấm áp của hắn kéo cậu lại gần, dùng lực rất nhẹ nhưng cũng không hề cưỡng ép, kéo cậu về phía nhà bếp. Hứa Nguyên ngơ ngẩn nhìn, thời gian dường như ngưng đọng, cậu không biết đã trôi qua bao lâu, một phút hay năm phút, cũng có thể dài hơn hoặc ngắn hơn. Cậu chỉ biết, khi tiếng nước ngừng chảy, giọng Kiều Duật vang lên từ trên đỉnh đầu “Sao em lại bất cẩn thế, còn đau không?” Ôn như như một giấc mơ vậy.

truyện hợp đồng chia tay